Người bộ hành

Thực, chưa từng có bao giờ mà những điều kiện ngoại quan, do kỹ nghệ hay học thức của người đời tạo ra, lại có thể làm cho người đời khỏi phải lo nghĩ về tình trạng của nội tâm.

Thế giới thay đổi bộ mặt ở quanh ta, những nguyên động lực tinh thần và vật chất của cuộc sống cũng tự thay đổi nữa. Không có ai, mà cũng không ai có cách ngăn cản sự thay đổi đó. Nhưng công việc chính yếu, ở giữa những trường hợp luôn luôn biến chuyển đó, chỉ có một. Công việc chính yếu đó là: người ta phải sống cho ra người, người ta phải sống cuộc đời của người ta, người ta phải đi tới đích.

Mặc dầu con đường tiến thủ ra sao, muốn đi cho tới đích, người bộ hành không bao giờ nên đâm quàng đâm xiên vào đường ngang, ngỏ hẽm và đừng nên bận rộn vì những hành lý nặng nề vô ích. Phải nhắm đúng hướng mà tiến, phải giữ gìn sức khỏe, phải trau dồi danh dự. Và để cho mình có thể chú tâm vào điểm chính yếu là tiến tới, người bộ hành phải rút bớt hành lý đi, dù có phải chịu hy sinh đi nữa.

Trích sách : Sống đời giản dị – Vũ Bằng dịch.

https://lucphong.com/ebook-chu-nghia-toi-gian/

Gửi bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.